
Mỗi tháng, tiền lương của tôi cứ không cánh mà bay đi đâu hết, nhưng dù sao, tôi cũng chưa bao giờ lâm vào nợ nần hay gặp phải biến cố gì lớn phải cần tiền đột xuất, nên chưa bao giờ tôi thực sự nghiêm túc, quyết tâm quản lý tiền nong một cách cẩn thận. Thế nhưng, chỉ sau một lần tình cờ click vào mục quản lý tài chính cá nhân trên MoMo, tôi đã thay đổi hoàn toàn tư duy trong việc chi tiêu.
Khi tôi mở khung chat với AI Moni - trợ lý tài chính của MoMo, câu hỏi đầu tiên mà AI gợi ý tôi hỏi là: “Gần đây tôi có chi tiêu gì không cần thiết không?”. Câu hỏi tưởng chừng đơn giản ấy lại được AI trả lời chi tiết một cách bất ngờ.
"Nhìn sơ qua lịch sử chi tiêu tháng trước, Moni thấy bạn có nhiều pha vung tay quá trán hơi đáng nghi:
5.500.000đ chi cho thương mại điện tử, mua gì trên đó vậy? Đừng bảo là mua vì khuyến mãi rồi xếp xó nha?
Ngay ngày đầu tháng đã chi gần 2.000.000đ? Vừa có lương nên mua sắm quá đà phải không?"...
Trước đây, tôi chẳng bao giờ để ý tiền đi đâu. Mỗi lần sàn thương mại điện tử tung khuyến mãi, tôi lao vào như con thiêu thân. Một chiếc váy giảm 50%, một lọ kem dưỡng “mua 1 tặng 1”, hay một bộ bát đĩa “chỉ có trong flash sale” – tôi chốt đơn mà không suy nghĩ. Kết quả? Cuối tháng, tài khoản gần cạn, tôi lại tự nhủ “tháng sau sẽ tiết kiệm”. Nhưng tháng sau vẫn thế, như một vòng lặp không hồi kết.
AI Moni nhanh chóng phân tích, chỉ ra rằng tôi đã chi hơn 5 triệu đồng cho thương mại điện tử – gấp đôi tiền ăn uống và hóa đơn sinh hoạt. Tôi sốc nặng. Hóa ra, những món “hời” từ khuyến mãi lại chính là thủ phạm ngốn tiền của tôi.
Cuộc trò chuyện với AI không ngờ đã khiến tôi thức tỉnh. Tôi bắt đầu nhìn lại. Những chiếc váy chỉ mặc một lần, lọ kem dưỡng chưa kịp mở, hay bộ bát đĩa nằm im trong tủ – chúng có thực sự cần thiết?
AI tiếp tục gợi ý tôi xem xét lại thói quen săn khuyến mãi và đặt giới hạn chi tiêu cho thương mại điện tử, như chỉ dành 1 triệu đồng mỗi tháng. Tôi quyết định thử ngay, và đó là bước ngoặt.
Bài học đầu tiên: Ghi chép chi tiêu là chìa khóa kiểm soát tài chính. Trước đây, tôi nghĩ ghi chép chi tiêu chỉ dành cho người “keo kiệt”. Nhưng từ khi tạo thói quen hỏi AI mỗi ngày: “Hôm nay tôi tiêu gì rồi?” AI tự động phân loại giao dịch – ăn uống, mua sắm, hóa đơn – và hiển thị biểu đồ rõ ràng. Nhờ đó, tôi nhận ra mình chi quá nhiều cho những thứ không cần thiết.
Tháng đầu tiên, tôi đặt mục tiêu chỉ mua sắm online khi thực sự cần, như đồ dùng văn phòng hoặc mỹ phẩm hết hạn. Kết quả? Tôi giảm được 3 triệu đồng chi tiêu thương mại điện tử.
Bài học thứ hai: Lập kế hoạch tài chính giúp tôi có mục tiêu rõ ràng. Trước đây, tôi tiêu tiền mà chẳng biết mình muốn gì. AI đã gợi ý tôi đặt mục tiêu tiết kiệm, như để dành 2 triệu mỗi tháng cho một khóa học kỹ năng hoặc chuyến du lịch. Tôi bắt đầu chia nhỏ: mỗi tuần tiết kiệm 500.000 đồng, ưu tiên cắt giảm những khoản mua sắm bốc đồng.
Bài học thứ ba: Xây quỹ khẩn cấp là cách bảo vệ bản thân. Tôi từng nghĩ chi phí bất ngờ, như sửa điện thoại hay viện phí, là chuyện hiếm. Nhưng khi chúng xảy ra, tôi phải vay mượn vì không có dự phòng. AI gợi ý tôi dành một khoản nhỏ mỗi tháng, như 200.000 đồng, để tích lũy quỹ khẩn cấp. Tôi làm theo, và chỉ sau một tháng, tôi đã có 2 triệu đồng tiết kiệm – một con số tôi chưa từng nghĩ mình đạt được. Cảm giác an tâm khi biết mình có “tấm lưới an toàn” thật sự tuyệt vời.
Bài học thứ tư: Ưu tiên chi tiêu cho giá trị dài hạn. Tôi từng lao vào khuyến mãi vì cảm giác “hời”, nhưng AI Moni giúp tôi nhận ra những món đồ ấy chẳng mang lại giá trị lâu dài. Công cụ này gợi ý tôi cân nhắc trước khi mua: “Món đồ này có giúp mình đạt mục tiêu không?” và từ đó tôi bắt đầu chi tiền cho những thứ ý nghĩa hơn.
Tôi cho rằng, bài học này không chỉ hữu ích với tôi, mà cho bất kỳ bạn trẻ nào muốn quản lý tài chính cá nhân hiệu quả, để sống trọn vẹn hôm nay mà vẫn an tâm về ngày mai. Hãy bắt đầu làm chủ tiền bạc ngay hôm nay nhé!