Đài tưởng niệm nạn nhân COVID-19: Không gian để lắng lại và biết ơn

Mỗi TP đều có những ký ức xã hội gắn liền với những biến cố lớn. Với TP.HCM, đại dịch COVID-19 là một dấu mốc không thể phai.
COVID-19 - Ảnh 1.

Công trình Đài tưởng niệm nạn nhân COVID-19 dự kiến đặt tại khu đất số 1 đường Lý Thái Tổ, phường Vườn Lài, TP.HCM - Ảnh: PHƯƠNG NHI

Đó không chỉ là câu chuyện về tổn thất và chia ly mà còn là thước đo của tinh thần nhân ái và sức sống mãnh liệt trong những tháng ngày đầy thử thách. Khi TP đã hồi sinh, nhiều người vẫn mong muốn phải có một nơi để tưởng nhớ và tri ân.

Một khu tưởng niệm nạn nhân Đài tưởng niệm nạn nhân COVID-19: Như một lòng biết ơn của thành phố nghĩa tìnhĐài tưởng niệm nạn nhân COVID-19: Không chỉ cho hôm nay mà còn cho mai sauĐài tưởng niệm nạn nhân COVID-19: Tìm bình yên và chia sẻ, chiêm nghiệm cuộc sống

Khu đất tại số 1 Lý Thái Tổ nằm giữa trung tâm, tiếp giáp các trục đường lớn, mang nhiều lợi thế về không gian đầy cây xanh, kết nối và giá trị biểu tượng.

Vị trí này có thể trở thành "điểm lặng" giữa đô thị, nơi người dân có thể dừng lại, chiêm nghiệm và gửi gắm niềm tri ân.

Giữa nhịp sống nhanh, TP.HCM cần những không gian công cộng mang ý nghĩa tinh thần - nơi con người không chỉ đến để vui chơi mà để nghe lại nhịp đập của ký ức, để hiểu rằng từ mất mát, chúng ta mới biết trân quý sự sống.

Một công trình tưởng niệm không nhất thiết phải hoành tráng nhưng nhất định phải chạm đến cảm xúc con người. Hướng tiếp cận nên là kiến trúc tối giản, đậm chất nghệ thuật, hòa hợp với thiên nhiên, trong đó mỗi chi tiết đều có thể kể một câu chuyện. Cấu trúc không gian có thể gồm ba phần.

Vùng ký ức là quảng trường trầm mặc với tường đá khắc tên các nạn nhân hay các đại diện biểu tượng cho sự tri ân lực lượng tuyến đầu, có thể phối hợp với các tác phẩm điêu khắc trừu tượng.

Vùng tri ân là không gian nơi lưu giữ hình ảnh, tư liệu, âm thanh, những dòng thư, kỷ vật của người dân và lực lượng tuyến đầu.

Vùng hồi sinh là vườn cây, mặt nước, ánh sáng - biểu tượng cho sự tái sinh và niềm tin vào tương lai. Ở đó ánh sáng và bóng tối, vật liệu và khoảng trống, cây xanh và nước sẽ thay lời kể, giúp con người kết nối lại với cảm xúc sâu trong lòng mình.

Nếu được quy hoạch đúng hướng, khu tưởng niệm này có thể trở thành một công viên văn hóa - nơi ký ức và đời sống cộng đồng giao thoa. Ban ngày là không gian dạo mát, đọc sách, gặp gỡ; ban đêm là nơi chiếu sáng nghệ thuật, yên bình mà trang nghiêm.

Đó không chỉ là nơi để nhớ người đã mất mà còn là nơi để dạy người đang sống biết yêu thương.

Công trình này cũng có thể tích hợp các hoạt động nghệ thuật công cộng, triển lãm ảnh, chương trình giáo dục về lòng nhân ái, tinh thần sẻ chia, giúp ký ức được lưu giữ bằng nhiều hình thức sinh động và gần gũi.

Sau những mất mát, điều quan trọng nhất không phải là quên đi mà là tìm cách nhớ một cách đẹp đẽ.

Không gian tưởng niệm nạn nhân COVID-19 sau khi hoàn thành sẽ là địa chỉ của lòng nhân ái, là dấu chấm lặng trong bản nhạc sôi động của TP. Từ đó TP.HCM sẽ không chỉ được biết đến như trung tâm kinh tế năng động mà còn là TP biết tri ân, biết lắng nghe và biết hồi sinh.

Một TP mạnh mẽ không phải vì chưa từng gục ngã mà vì luôn biết đứng dậy bằng trái tim nhân hậu.

Và có lẽ, một công trình tưởng niệm giản dị, tinh tế nhưng chan chứa yêu thương chính là lời tri ân sâu sắc nhất mà TP.HCM có thể gửi đến những con người đã đi qua và đến tương lai đang được hồi sinh từng ngày.

Không gian để lắng lại và biết ơn - Ảnh 1.Đài tưởng niệm nạn nhân COVID-19: Bức tường với các ô cửa ký ức

Việc xây dựng không gian tưởng niệm nạn nhân Covid-19 là một việc làm cụ thể nhất để tưởng nhớ những người đã mất.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề